Bài đăng nổi bật


Mục tiêu:

Kết thúc bài học này, bạn có thể:

  • Hiểu được vòng lặp ‘for’ trong C
  • Làm việc với toán tử ‘phẩy’
  • Hiểu các vòng lặp lồng nhau
  • Hiểu vòng lặp ‘while’ và vòng lặp ‘do-while’
  • Làm việc với lệnh ‘break’ và lệnh ‘continue’
  • Hiểu hàm ‘exit()’.

Giới thiệu:

Một trong những điểm mạnh lớn nhất của máy tính là khả năng thực hiện một chuỗi các lệnh lặp đi lặp lại. Điều đó có được là do sử dụng các cấu trúc lặp trong ngôn ngữ lập trình. Trong bài này bạn sẽ tìm hiểu các loại vòng lặp khác nhau trong C.

9.1 Vòng lặp:

Vòng lặp là một đoạn mã lệnh trong chương trình được thực hiện lặp đi lặp lại cho đến khi thỏa mãn một điều kiện nào đó. Vòng lặp là một khái niệm cơ bản trong lập trình cấu trúc.

Trong C có các loại vòng lặp sau:
Vòng lặp for 
Vòng lặp while 
Vòng lặp do…while 

Ta sử dụng các toán tử quan hệtoán tử logic trong các biểu thức điều kiện để điều khiển sự thực hiện của vòng lặp.

9.2 Vòng lặp ‘for’:

Cú pháp tổng quát của vòng lặp for như sau:
for(khởi tạo giá trị cho biến điều khiển; biểu thức điều kiện;biểu thức thay đổi giá trị của biến điều khiển)
{
Câu lệnh (các câu lệnh);
}
Khởi tạo giá trị cho biến điều khiển là một câu lệnh gán giá trị ban đầu cho biến điều khiển trước khi thực hiện vòng lặp. Lệnh này chỉ được thực hiện duy nhất một lần. Biểu thức điều kiện là một biểu thức quan hệ, xác định điều kiện thoát cho vòng lặp. Biểu thức thay đổi giá trị của biến điều khiển  xác định biến điều khiển sẽ bị thay đổi như thế nào sau mỗi lần vòng lặp được lặp lại (thường là tăng hoặc giảm giá trị của biến điều khiển). Ba phần trên được phân cách bởi dấu chấm phẩy. Câu lệnh trong thân vòng lặp có thể là một lệnh duy nhất (lệnh đơn) hoặc lệnh phức (nhiều lệnh).
Vòng lặp for sẽ tiếp tục được thực hiện chừng nào mà biểu thức điều kiện còn đúng (true). Khi biểu thức điều kiện là sai (false), chương trình sẽ thoát ra khỏi vòng lặp for.

Xem ví dụ sau:
/* Đây là chương trình minh họa vòng lặp for trong chương trình C*/

#include <stdio.h>
main()
{
int count;
printf(“\t This is a \n”);
for (count = 1; count <= 6; count++)
printf(“\n \t \t nice”);
printf(“\n\t\t world. \n”);
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:

This is a
nice
nice
nice
nice
nice
nice
world.

Chúng ta sẽ xem xét kĩ đoạn vòng lặp for trong chương trình trên:
  1. Khởi tạo giá trị cho biến điều khiển: count = 1.
Lệnh này được thực hiện duy nhất một lần khi vòng lặp bắt đầu được thực hiện, và biến count được đặt giá trị là 1.

  1. Biểu thức điều kiện: count < = 6.
Chương trình kiểm tra xem giá trị hiện tại của biến count có nhỏ hơn hay bằng 6 hay không. Nếu đúng, các câu lệnh trong thân vòng lặp sẽ được thực hiện.

  1. Thân của vòng lặp có duy nhất một lệnh
printf(“\n \t \t nice”);

Câu lệnh này có thể đặt trong cặp dấu ngoặc nhọn {} cho dễ nhìn.

  1. Biểu thức thay đổi giá trị của biến điều khiển count++, tăng giá trị của biến count lên 1 cho lần lặp kế tiếp.

Các bước 2, 3, 4 được lặp lại cho đến khi biểu thức điều kiện là sai. Vòng lặp trên sẽ được thực hiện 6 lần với giá trị của count thay đổi từ 1 đến 6. Vì vậy, từ nice xuất hiện 6 lần trên màn hình. Sau đó, count tăng lên 7. Do giá trị này lớn hơn 6, vòng lặp kết thúc và câu lệnh sau vòng lặp được thực hiện.

Chương trình sau in ra các số chẵn từ 1 đến 25.

Ví dụ 9.2:
#include <stdio.h>
main()
{
int num;
printf(“The even numbers from 1 to 25 are: \n\n”);
for (num2; num <= 25; num+=2)
printf(“%d\n”, num);
}

Kết quả của chương trình trên như sau:

The even numbers from 1 to 25 are:

2
4
6
8
10
12
14
16
18
20
22
24

Vòng lặp for ở trên khởi tạo giá trị của biến nguyên num là 2 (để lấy một số chẵn) và tăng giá trị của nó lên 2 mỗi lẫn vòng lặp được lặp lại.

Trong các vòng lặp for, biểu thức điều kiện luôn được kiểm tra ngay khi bắt đầu vòng lặp. Do đó các lệnh trong thân vòng lập sẽ không được thực hiện nếu ngay từ ban đầu điều kiện đó là sai.

  • Toán tử ‘phẩy (comma)’:
Phần biểu thức trong toán tử for có thể được mở rộng để thêm vào các lệnh khởi tạo hay các lệnh thay đổi giá trị của biến. Cú pháp như sau:

biểu_thức1 , biểu_thức2

Các biểu thức trên được phân cách bởi toán tử ‘phẩy’ ( , ), và được thực hiện từ trái sang phải. Thứ tự của các biểu thức là quan trọng trong trường hợp giá trị của biểu thức thứ hai phụ thuộc vào giá trị của biểu thức thứ nhất. Toán tử này có độ ưu tiên thấp nhất trong các toán tử của C.

Ví dụ dưới đây in ra một bảng các phép cộng với kết quả không đổi để minh họa khái niệm về toán tử phẩy rõ ràng hơn.

Ví dụ 9.3:

#include <stdio.h>
main()
{
int i, j, max;
printf(“Please enter the maxinum value \n”);
printf(“for which a table can be printed: “);
scanf(“%d”, &max);
for (i = 0, j = max; i < = max; i++, j--)
printf(“\n%d + %d = %d”, i, j, i + j);
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:

Please enter the maxinum value
for which a table can be printed: 5
0     +     5     =     5
1     +     4     =     5
2     +     3     =     5
3     +     2     =     5
4     +     1     =     5
5     +     0     =     5

Chú ý trong vòng lặp for, phần khởi tạo giá trị là:
i = 0, j = max
Khi vòng lặp bắt đầu chạy, i được gán giá trị 0 và j được gán giá trị của max.
Phần thay đổi giá trị của biến điều khiển gồm hai biểu thức:
i++, j—
sau mỗi lần thực hiện thân vòng lặp, i được tăng lên 1 và j giảm đi 1. Tổng của hai biến đó luôn bằng max và được in ra màn hình:

  • Vòng lặp ‘for lồng nhau’:

Một vòng lặp for được gọi là lồng nhau khi nó nằm bên trong một vòng lặp for khác. Nó sẽ có dạng tương tự như sau:

for (i = 1;  i < max1; i++)
{ ….
….
for (j = 0; j < max2 ; j++)
{
…..
}
….
}

Xem ví dụ sau:

Ví dụ 9.4:
#include <stdio.h>
main()
{
int i, j, k;
i = 0;
printf(“Enter no. of row: “);
scanf(“%d”, &i);
printf(“\n”);
for (j = 0; j < i; j++)
{
printf(“\n”);
for (k = 0; k <= j; k++) /*vòng lặp for bên trong*/
printf(“*”);
}
}

Chương trình trên sẽ hiển thị ký tự ‘*’ trên mỗi dòng và số ký tự ‘*’ trên mỗi dòng sẽ tăng thêm 1. Chương trình sẽ nhận vào số dòng, từ đó ký tự ‘*’ sẽ được in ra. Ví dụ, nếu nhập vào số 5, kết quả như sau
*
**
***
****
*****
  • Các trường hợp khác của vòng lặp ‘for’:

Vòng lặp for có thể được sử dụng mà không cần phải có đầy đủ các thành phần của nó.
Ví dụ,
for (num = 0; num != 255;)
{ printf(“Enter no. “);
scanf(“%d”,&num);
}

Đoạn mã trên sẽ yêu cầu nhập giá trị cho biến num cho đến khi nhập vào 255. Vòng lặp không có phần thay đổi giá trị của biến điều khiển. Vòng lặp sẽ kết thúc khi biến num có giá trị 255.

Tương tự, xét ví dụ sau:

.
.
printf("Enter value for checking :");
scanf("%d", &num);

for(; num < 100; )
{
.
.
}

Vòng lặp trên không có phần khởi tạo tham số và phần thay đổi giá trị của tham số.

Vòng lặp for khi không có bất kỳ thành phần nào sẽ là một vòng lặp vô tận

for ( ; ; )
printf(“This loop will go on and on and on… \n”);

Tuy nhiên, lệnh break bên trong vòng lặp sẽ cho phép thoát khỏi vòng lặp.
for ( ; ; )
{ printf(“This will go on and on”);
i = getchar();
if (i == ‘X’ || i == ‘x’);
break;
}

Vòng lặp trên sẽ được thực hiện cho đến khi người dùng nhập vào x hoặc X.

Vòng lặp for (hay vòng lặp bất kì) có thể không có bất kì lệnh nào trong phần thân của nó. Kĩ thuật này giúp tăng tính hiệu quả trong một vài giải thuật và để tạo ra độ trễ về mặt thời gian.

for (i = 0; i < xyz_value; i++);

là một ví dụ để tạo ra độ trễ về thời gian.

9.1.2 Vòng lặp ‘while’:

Cấu trúc lặp thứ hai trong C là vòng lặp while. Cú pháp tổng quát như sau:

while (điều_kiện là đúng)
câu_lệnh;

Ở đó, câu_lệnh có thể là rỗng, hay một lệnh đơn, hay một khối lệnh. Nếu vòng lặp while chứa một tập các lệnh thì chúng phải được đặt trong cặp ngoặc xoắn {}. điều_kiện có thể là biểu thức bất kỳ. Vòng lặp sẽ được thực hiện lặp đi lặp lại khi điều kiện trên là đúng (true). Chương trình sẽ chuyển đến thực hiện lệnh tiếp sau vòng lặp khi điều kiện trên là sai (false).

Vòng lặp for có thể được sử dụng khi số lần thực hiện vòng lặp đã được xác định trước. Khi số lần lặp không biết trước, vòng lặp while có thể được sử dụng.

Ví dụ 9.5:
/* A simple program using the while loop*/
#include <stdio.h>
main()
{
int count = 1;
while (count <= 10)
{ printf(“\n This is iteration %d\n”, count);
count++;
}
printf(“\nThe loop is completed. \n”);
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:

This is iteration 1
This is iteration 2
This is iteration 3
This is iteration 4
This is iteration 5
This is iteration 6
This is iteration 7
This is iteration 8
This is iteration 9
This is iteration 10
The loop is completed.

Đầu tiên chương trình gán giá trị của count là 1 ngay trong câu lệnh khai báo nó. Sau đó chương trình chuyển đến thực hiện lệnh while. Phần biểu thức điều kiện được kiểm tra. Giá trị hiện tại của count là 1, nhỏ hơn 10. Kết quả kiểm tra điều kiện là đúng (true) nên các lệnh trong thân vòng lặp while được thực hiện. Các lệnh này được đặt trong cặp dấu ngoặc nhọn {}. Giá trị của biến count là 2 sau lần lặp đàu tiên. Sau đó biểu thức điều kiện lại được kiểm tra lần nữa. Quá trình này cứ lặp đi lặp lại cho đến khi giá trị của count lớn hơn 10. Khi vòng lặp kết thúc, lệnh printf() thứ hai được thực hiện.

Giống như vòng lặp for, vòng lặp while kiểm tra điều kiện ngay khi bắt đầu thực hiện vòng lặp. Do đó các lệnh trong thân vòng lặp sẽ không được thực hiện nếu ngay từ ban đầu điều kiện đó là sai

Biểu thức điều kiện trong vòng lặp có thể phức tạp tùy theo yêu cầu của bài toán. Các biến trong biểu thức điều kiện có thể bị thay đổi giá trị trong thân vòng lặp, nhưng cuối cùng đièu kiện đó phải sai (false) nếu không vòng lặp sẽ không bao giờ kết thúc. Sau đây là ví dụ về một vòng lặp while vô hạn.

Ví dụ 9.6:
#include <stdio.h>
main()
{ int count = 0;
while (count < 100)
{
printf(“This goes on forever, HELP!!!\n”);
count += 10;
printf(“\t%d”, count);
count -= 10;
printf(“\t%d”, count);
printf(“\Ctrl - C will help”);
}
}

Ở trên, count luôn luôn bằng 0, nghĩa là luôn nhỏ hơn 100 và vì vậy biểu thức luôn luôn trả về giá trị true. Nên vòng lặp không bao giờ kết thúc.

Nếu có hơn một điều kiện được kiểm tra để kết thúc vòng lặp, vòng lặp sẽ kết thúc  khi có ít nhất một điều kiện trong các điều kiện đó là false. Ví dụ sau sẽ minh họa điều này.

#include <stdio.h>
main()
{ int i, j;
i = 0;
j = 10;
while (i < 100 && j > 5)
{ ...
i++;
j -= 2;
}
...
}

Vòng lặp này sẽ thực hiện 3 lần, lần lặp thứ nhất j sẽ là 10, lần lặp kế tiếp j bằng 8 và lần lặp thứ ba j sẽ bằng 6. Khi đó vẫn nhỏ hơn 100 (i bằng 3), j nhận giá trị 4 và điều kiện j > 5 trở thành false, vì vậy vòng lặp kết thúc.

Chúng ta hãy viết một chương trình nhận dữ liệu từ bàn phím và in ra màn hình. Chương trình kết thúc khi bạn nhấn phím ^Z (Ctrl + Z).

Ví dụ 9.7:
/*        ECHO PROGRAM                          */
/* A program to accept input data from the console and print it on the screen */
/* End of input data is indicated by pressing ‘^Z’*/
#include <stdio.h>
main()
{
char ch;
while ((ch = getchar()) != EOF)
{
putchar(ch)
}
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:
Ví dụ một kết quả thực thi như sau:
Have
Have
a
a
good
good
day
day
^Z

Dữ liệu người dùng nhập vào được in đậm. Chương trình làm việc như thế nào ? Sau khi nhập vào một tập hợp các ký tự, nội dung của nó sẽ được in hai lần lên màn hình khi bạn nhấn <Enter>. Điều này là do các ký tự bạn nhập vào từ bàn phím được lưu trữ trong bộ đệm bàn phím. Và lệnh putchar() sẽ lấy nó từ bộ đệm sau khi bạn nhấn phím <Enter>. Chú ý cách thức kết thúc quá trình nhập dũe liệu bằng tổ hợp phím ^Z, đây là kí tự kết thúc file tront DOS.

9.1.3 Vòng lặp ‘do ... while’:
Vòng lặp do ... while còn được gọi là vòng lặp do trong C. Không giống như vòng lặp forwhile, vòng lặp này kiểm tra điều kiện tại cuối vòng lặp. Điều này có nghĩa là vòng lặp do ... while sẽ được thực hiện ít nhất một lần, ngay cả khi điều kiện là sai (false) ở lần chạy đầu tiên.

Cú pháp tổng quát của vòng lặp do ... while như sau:

do{
câu_lệnh;
} while (điều_kiện);

Cặp dấu ngoặc {} là không cần thiết khi chỉ có một câu lệnh hiện diện trong vòng lặp, nhưng việc sử dụng dấu ngoặc {} là một thói quen tốt. Vòng lặp do ... while lặp đến khi điều_kiện mang giá trị false. Trong vòng lặp do ... while, câu_lệnh (khối các câu lệnh) sẽ được thực thi trước, và sau đó điều_kiện được kiểm tra. Nếu điều kiện là true, chương trình sẽ quay lại thực hiện lệnh do. Nếu điều kiện là false, chương trình chuyển đến thực hiện lệnh nằm sau vòng lặp.

Xét chương trình sau:

Ví dụ 9.8:
/* accept only int value */
#include <stdio.h>
void main()
{ int num1, num2;
num2 = 0;
do{
printf(“\nEnter a number: “);
scanf(“%d”,&num1);
printf(“No. is %d”, num1);
num2++;
}while (num1 != 0);
printf(“\nThe total numbers entered were %d”,--num2);
/* num2 is decremented before printing because count for last integer (0) is not to be considered */
}
Kết quả của chương trình được minh họa như sau:
Enter a number: 10
No. is 10
Enter a number: 300
No. is 300
Enter a number: 45
No. is 45
Enter a number: 0
No. is 0
The total numbers entered were 3

Đoạn chương trình trên sẽ nhận các số nguyên và hiển thị chúng cho đến khi một số 0 được nhập vào. Và sau đó chương trình sẽ thoát khỏi vòng lặp do ... while và số lượng các số nguyên đã được nhập vào.

  • Các vòng lặp ‘while lồng nhau’ và ‘do ... while’

Cũng giống như vòng lặp for, các vòng lặp while do ... while cũng có thể được lồng vào nhau. Hãy xem một ví dụ được đưa ra dưới đây.

Ví dụ 9.9:
#include <stdio.h>
void main()
{
int x;
char i, ans;
i = '';
do{
clrscr();
x = 0;
ans = ‘y’;
printf(“\nEnter sequence of character: “);
do{
i = getchar();
x++;
}while (i != ‘\n’);
i = '';
printf(“\nNumber of characters entered is:%d”, --x);
printf(“\nMore sequences (Y/N)?”);
ans = getch();
}while (ans == ‘Y’ || ans == ‘y’);
}

Kết quả của chương trình được minh họa như sau:

Enter sequence of character: Good Morning!
Number of character entered is: 14
More sequences (Y/N)? N

Chương trình trên yêu cầu người dùng nhập vào một chuỗi kí tự cho đến khi nhấn phím enter (vòng lặp while bên trong). Khi đó, chương trình thoát khỏi vòng lặp do…while bên trong. Sau đó chương trình hỏi người dùng có muốn nhập tiếp nữa hay thôi.  Nếu người dùng nhấn phím ‘y’ hoặc ‘Y’, điều kiện cho vòng while bên ngoài là true và chương trình nhắc người dùng nhập vào chuỗi ký tự khác. Chương trình cứ tiếp tục cho đến khi người dùng nhấn bất kỳ một phím nào khác với phím ‘y’ hoặc ‘Y’. Và chương trình kết thúc.

9.2 Các lệnh nhẩy:

C có bốn câu lệnh thực hiện sự rẽ nhánh không điều kiện: return, goto, break, continue. Sự rẽ nhánh không điều kiện nghĩa là sự chuyển điều khiển từ một điểm đến một lệnh xác định. Trong các lệnh chuyển điều khiển trên, returngoto có thể dùng bất kỳ vị trí nào trong chương trình, trong khi lệnh breakcontinue được sử dụng kết hợp với các câu lệnh vòng lặp.

9.2.1 Lệnh ‘return’:

Lệnh return dùng để quay lại vị trí gọi hàm sau khi các lệnh trong hàm đó được thực thi xong. Trong lệnh return có thể có một giá trị gắn với nó, giá trị đó sẽ được trả về cho chương trình. Cú pháp tổng quát của câu lệnh return như sau:

return biểu_thức;

Biểu_thức là một tùy chọn (không bắt buộc). Có thể có hơn một lệnh return được sử dụng trong một hàm. Tuy nhiên, hàm sẽ quay trở về vị trí gọi hàm khi gặp lệnh return đầu tiên. Lệnh return sẽ được làm rõ hơn sau khi học về hàm.

9.2.2 Lệnh ‘goto’:

C là một ngôn ngữ lập trình có cấu trúc, tuy vậy nó vẫn chứa một số câu lệnh làm phá vớ cấu trúc của chương trình:

  • goto
  • label

Lệnh goto cho phép chuyển quyền điều khiển tới một lệnh bất kì nằm trong cùng khối lệnh hay khác khối lệnh bên trong hàm đó. Vì vậy nó vi phạm các qui tắc của một ngôn ngữ lập trình có cấu trúc.

Cú pháp tổng quát của một câu lệnh goto là:

goto label;

Trong đó label là một định danh phải xuất hiện như là tiền tố (prefix) của một câu lệnh khác trong cùng một hàm. Dấu chấm phẩy (;) sau label đánh dấu sự kết thúc của lệnh goto. Các lệnh goto làm cho chương trình khó đọc. Chúng làm giảm độ tin cậy và làm cho chương trình khó bảo trì. Tuy nhiên, chúng vẫn được dùng vì chúng cung cấp các cách thức hữu dụng để thoát ra khỏi những vòng lặp lồng nhau quá nhiều mức. Xét đoạn mã sau:

for (...) {
for(...) {
for(...) {
while(...) {
if (...) goto error1;
...
}
}
}
}
error1: printf(“Error !!!”);

Như đã thấy, label xuất hiện như là một tiền tố của một câu lệnh khác trong chương trình.

label: câu_lệnh

hoặc

label:
{
Chuỗi các câu lệnh;
}

Ví dụ 9.10:

#include <stdio.h>
#include <conio.h>
void main()
{
int num
clrscr();
  label1:
printf(“\nEnter a number (1): “);
scanf(“%d”, &num);
if (num == 1)
goto Test;
else
goto label1;
Test:
printf(“All done...”);
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:
Enter a number: 4
Enter a number: 5
Enter a number: 1
All done...

9.2.3 Lệnh ‘break’:

Câu lệnh break có hai cách dùng. Nó có thể được sử dụng để kết thúc một case trong câu lệnh switch hoặc để kết thúc ngay một vòng lặp, mà không cần kiểm tra điều kiện vòng lặp.

Khi chương trình gặp lệnh break trong một vòng lặp, ngay lập tức vòng lặp được kết thúc và quyền điều khiển chương trình được chuyển đến câu lệnh theo sau vòng lặp. Ví dụ,

Ví dụ 9.11:
#include <stdio.h>
void main()
{ int count1, count2;
for (count1= 1,count2 = 0; count1 <= 100; count1++)
{ printf(“Enter %d Count2: “ count1);
scanf(“%d”,count2);
if (count2==100) break;
}
}

Kết quả của chương trình trên được minh họa như sau:

Enter 1 count2: 10
Enter 2 count2: 20
Enter 3 count2: 100

Trong đoạn mã lệnh trên, người dùng có thể nhập giá trị 100 cho count2. Tuy nhiên, nếu 100 được nhập vào, vòng lặp kết thúc và điều khiển được chuyển đến câu lệnh kế tiếp.

Một điểm khác cần lưu ý là việc sử dụng câu lênh break trong các lệnh lặp lồng nhau. Khi chương trình thực thi đến một lệnh break nằm trong một vòng lặp for lồng bên trong một vòng lặp for khác, quyền điều khiển được chuyển trở về vòng lặp for bên ngoài.

9.2.4 Lệnh ‘continue’:

Lệnh continue kết thúc lần lặp hiện hành và bắt đầu lần lặp kế tiếp. Khi gặp lệnh này trong chương trình, các câu lệnh còn lại trong thân của vòng lặp được bỏ qua và quyền điều khiển được chuyển đến bước đầu của vòng lặp trong lần lặp kế tiếp.

Trong trường hợp vòng lặp for, continue thực hiện biểu thức thay đổi giá trị của biến điều khiển và sau đó kiểm tra biểu thức điều kiện. Trong trường hợp của lệnh whiledo…while, quyền điều khiển chương trình được chuyển đến biểu thức kiểm tra điều kiện. Ví dụ:

Ví dụ 9.12:
#include <stdio.h>
void main()
{
int num;
for (num = 1; num <= 100; num++)
{
if (num % 9 == 0) countinue;
printf(“%d\t”, num);
}
}

Chương trình trên in ra tất cả các số từ 1 đến 100 không chia hết cho 9. Kết quả chương trình được trình bày như sau:

1 2 3 4 5 6 7 8 10 11 12 13 14 15 16 17 19 20 21 22 23 24 25 26 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 46 47 48 49 50 51 52 53 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 73 74 75 76 77 78 79 80 82 83 84 85 86 87 88 89 91 92 93 94 95 96 97 98 100

9.3 Hàm ‘exit()’:
Hàm exit() là một hàm trong thư viện chuẩn của C. Nó làm việc tương tự như một lệnh chuyển quyền điều khiển, điểm khác nhau chính là các lệnh chuyển quyền điều khiển thường được sử dụng để thoát khỏi một vòng lặp, trong khi exit() được sử dụng để thoát khỏi chương trình. Hàm này sẽ ngay lập tức kết thúc chương trình và quyền điều khiển được trả về cho hệ điều hành. Hàm exit() thường được dùng để kiểm tra một điều kiện bắt buộc cho việc thực thi của một chương trình có được thoả mãn hay không. Cú pháp tổng quát của hàm exit() như sau:
exit (int mã_trả_về);

ở đó mã_trả_về là một tùy chọn. Số 0 thường được dùng như một mã_trả_về để xác định sự kết thúc chương trình một cách bình thường. Những giá trị khác xác định một vài loại lỗi.
Tóm tắt bài học

  • Các cấu trúc vòng lặp sẵn có trong C:

    • Vòng lặp for.
    • Vòng lặp while.
    • Vòng lặp do … while.

  • Trong C, vòng lặp for cho phép sự thực thi các câu lệnh được lặp lại. Nó dùng ba biểu thức, phân cách bởi dấu chấm phẩy, để điều khiển quá trình lặp. Phần thân của vòng lặp có thể là một lệnh đơn hoặc lệnh ghép.

  • Toán tử ‘dấu phẩy’ đôi khi hữu dụng trong các lệnh for. Trong C, đây là toán tử có độ ưu tiên thấp nhất.

  • Phần thân của lệnh do được thực hiện ít nhất một lần.

  • Trong C có bốn lệnh thực hiện sự rẽ nhánh không điều kiện: return, goto, break, và continue.

  • Lệnh break cho phép nhanh chóng thoat khỏi một vòng lặp đơn hoặc một vòng lặp lồng nhau. Câu lệnh continue bắt đầu lần lặp kế tiếp của vòng lặp.

  • Một lệnh goto chuyển điều khiển một câu lệnh bất kỳ trong cùng một hàm trong chương trình C,  nó cho phép nhảy vào và ra khỏi các khối lệnh.

  • Hàm exit() kết thúc ngay chương trình và điều khiển được chuyển trở về cho hệ điều hành.
Kiểm tra tiến độ học tập

  1. …………… cho phép một tập các chỉ thị được thực thi cho đến khi một điều kiện xác định đạt được.

A. Vòng lặp B. Cấu trúc
C. Toán tử D. Tất cả đều sai.

  1. Các vòng lặp …………… kiểm tra điều kiện tai đỉnh của vòng lặp, điều này có nghĩa là đoạn mã lệnh của vòng lặp không được thực thi nếu điều kiện là sai tại điểm bắt đầu.

A. vòng lặp while B. vòng lặp for
C. vòng lặp do … while D. Tất cả đều sai.

  1. Một …………… được sử dụng để phân cách ba phần của biểu thức trong một vòng lặp for.

A. dấu phẩy B. dấu chấm phẩy
C. dấu gạnh nối D. Tất cả đều sai

  1. Vòng lặp …………… kiểm tra điều kiện tại cuối vòng lặp, nghĩa là sau khi vòng lặp được thực thi.

A. while B. for
C. do … while D. Tất cả đều sai

  1. Lệnh …………… thực hiện sự trở về một vị trí mà tại đó hàm đã được gọi.

A. exit B. return
C. goto D. Tất cả đều sai

  1. Lệnh …………… vi phạm qui luật của một ngôn ngữ lập trình cấu trúc.

A. exit B. return
C. goto D. Tất cả đều sai

  1. Hàm …………… kết thúc ngay chương trình và điều khiển được chuyển trở về cho hệ điều hành.

A. exit B. return
C. goto D. Tất cả đều sai
Bài tập tự làm

  1. Viết chương trình in ra dãy số 100, 95, 90, 85, ….., 5.

  1. Nhập vào hai số num1 num2. Tìm tổng của tất cả các số lẻ nằm giữa hai số đã được nhập.

  1. Viết chương trình in ra chuỗi Fibonaci (1, 1, 2, 3, 5, 8, 13,…)

  1. Viết chương trình để hiển thị theo mẫu dưới đây:

(a) 1
12
123
1234
12345
(b) 12345
1234
123
12
1

  1. Viết chương trình in lên màn hình như sau:

*******
******
*****
****
***
**
*

Post a Comment

Mới hơn Cũ hơn